ĐÔI CHÂN TẬT NGUYỀN

Thứ ba - 17/11/2020 08:22
bé Tâm chơi với bạn
bé Tâm chơi với bạn

ĐÔI CHÂN CỦA BÉ
 
Bao lữ khách đi về trên bến vắng 
 Người sang sông, ai nhớ bến sông đời

Từng dòng chữ suốt một đời lặng lẽ,
Mãi âm thầm như bụi phấn rơi rơi…!
Cuộc đời của người thầy như những người lái đò âm thầm lặng lẽ là vậy mà cũng thật thanh cao! Chẳng phải cha nhưng con vẫn gọi là Thầy, chẳng cùng họ những vẫn gọi là Cô. Vì cha là người sinh thành ra con, nhưng Thầy là người chèo đò đưa con cập bến. Thật vậy, người vẫn ngày đêm miệt mài bên trang giấy trắng chính là gửi gắm cả tâm huyết, chứa chan tình yêu thương cao cả của thầy cô, từng giọt bụi đời viết lên chính là hạt phấn kết tinh kiến thức cho con, là hành trang theo con suốt cả cuộc đời. Bởi lẽ chính vì thế mà khi cất lên hai tiếng thầy cô - thiêng liêng cao cả đến làm sao!
            Thầy cô - tiếng gọi thân thương ấm áp luôn đọng mãi trong kí ức của mỗi học sinh. Từng lời thơ nét chữ mà con cất lên cũng chính là sự bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu chan chứa của con đối với thầy cô. Có lẽ rằng, nếu học sinh là chim, thầy cô sẽ là cánh để nâng các em chạm đến ước mơ bay cao bay xa giữa chân trời. Nếu học sinh là cá, thầy cô sẽ là vây, là đuôi cá để giúp các em bơi ra giữa biển đông rộng lớn, giữa thế giới bao la để cùng trải nghiệm. Cũng như người cha, người mẹ đã nâng niu, dìu dắt đàn con thơ từng bước trưởng thành, ấp ủ cho con niềm tin và hy vọng lớn lao hơn cả. Phải chăng thầy cô, những con người luôn chịu thương chịu khó đó đang luôn ấp ủ một niềm ao ước, một tương lai tươi sáng rộng mở và đưa thế hệ học sinh bước vào thế giới kì diệu đó! Không gì có thể sánh bằng công lao vất vả của những người thầy, người cô trong sự nghiệp trồng người. Bao nhiêu thế hệ học sinh qua đi, mái tóc thầy càng trở nên bạc trắng theo năm tháng, nhưng cái tâm huyết đem đến tri thức và những bài học quý giá cho các học trò của mình thì mãi sẽ không thay đổi trong mỗi người giáo viên.
Làn gió thu nhẹ nhàng lướt qua làm rơi chiếc lá ở góc sân trường năm ấy, tiếng ve dắng dỏi của tiết trời ngày hạ âm thầm lặng im đến bất ngờ. Và có lẽ, đây cũng chính là thời điểm mà con phải bước vào một môi trường hoàn toàn mới lạ, trong con có biết bao cảm xúc lẫn lộn: vui có, buồn có, bâng khuâng có...Nhưng có lẽ, thứ cảm xúc lớn nhất trong lòng con chính là sự bỡ ngỡ. Bỡ ngỡ bởi cái mới, cái lạ, cái không gian rộng lớn của ngôi trường. Bỡ ngỡ trước sự gặp mặt ngại ngùng, xa lạ của những người bạn chưa từng quen biết. Tất cả mang trong con nỗi lo lắng và rụt rè ngay từ giây phút đầu tiên đó.
Và có lẽ, thời gian đã minh chứng cho tất cả! Từng ngày, từng ngày trôi qua, con dần dần hòa nhập vào nhịp sống ở ngôi trường mới. Con có những người bạn thân thiện hòa đồng, con có những trải nghiệm mới mẻ qua từng bài giảng và đặc biệt con có sự quan tâm tận tình giúp đỡ của những người thầy, người cô. Và chính điều đó đã tạo nên động lực và niềm tin trong con để con vượt qua cái cảm giác tự ti trong bản thân mình. Quả đúng là “Mỗi ngày đến trường là một ngày vui”!
Mái trường - Ngôi nhà thứ hai luôn là nơi lưu lại nhữnng dấu ấn đáng nhớ nhất cuộc đời mỗi con người. Ở nơi đó, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em gắn bó với nhau như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những kỉ niệm khó phai. Suốt những năm tháng cắp sách đến trường, chắc hẳn ai cũng có ấn tượng với một thầy cô giáo nào đó. Những người để lại cho ta kinh nghiệm suốt đời hay vực ta đứng dạy từng những nơi tối tăm, hay đơn giản là cách giảng bài sâu sắc mà không sao quên được. Và Tôi hiện tại cũng là một giáo viên mầm non là ước mơ mà bao lâu tôi ấm ủ. Trong những năm tôi công tác cùng rất nhiều đồng nghiệp, cô giáo Quàng Thị Hoa để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi. Cô Hoa là cô giáo trẻ từ dưới thành phố lên miền núi công tác với niềm đam mê, nhiệt huyết, yêu nghề mến trẻ, với mái tóc đen dài bóng mượt, cặp gọn gàng bằng một chiếc kẹp giản dị, da trắng môi đỏ, luôn mặc áo đồng phục và dáng đi khoan thai, nhẹ nhàng.
Cô Hoa là cô giáo chủ nhiệm của Cháu Lò Văn Tâm  học lớp mẫu giáo 4 tuổi Trung Tâm trường mầm non Chiềng Sơ, cháu Tâm không được may mắn như các bạn cùng trang lứa, đó là một sự thiệt thòi lớn đối với cháu, cháu bị khuyết tật 2 chân không đi lại được không được tự do vui chơi, chạy nhảy cùng các bạn. Từ khi sinh ra cháu đã không được nhìn thấy mặt bố đó là một thiệt thòi lớn đối với cháu. Đầu năm học cháu rất rụt rè và nhút nhát, không thể nói chuyện, đi lại, ít giao tiếp với cô và các bạn. Hằng ngày mẹ cháu vẫn chăm chỉ cõng cháu đến lớp để cháu học tập và vui chơi cùng các bạn.Mặc dù con đường rất là gian nan, vất vả nhất là những ngày mưa gió. Gia đình Tâm là gia đình thuộc diện hộ nghèo trong xã. Hai mẹ con sống trong một ngôi nhà tranh tre nứa lá, hoàn cảnh vô cùng đặc biệt khó khăn, kinh tế phụ thuộc vào nương rẫy, trong nhà không có vật dụng gì đáng giá.



          Từ khi được đi học tại trường mầm non Chiềng Sơ được sự quan tâm của ban giám hiệu nhà trường, đặc biệt là sự quan tâm của và lòng yêu nghề cô Hoa đã giúp đỡ cháu tâm vượt qua được sự mặc cảm về khiếm khuyết của mình. Là 1 giáo viên trực tiếp dạy cháu Tâm cô Hoa luôn thường xuyên tham khảo, tìm hiểu chọn lọc những trò chơi sao cho phù hợp với các bài giảng hằng ngày để làm các tiết học trở nên vui tươi và sinh động hơn.
 


Vì Tâm không thể tự phục vụ được bản thân Cô giáo luôn sẵn sàng giúp đỡ từ ngững nhu cầu nhỏ nhất của cháu như đi vệ sinh , rửa tay, chân, thay quần áo, ăn, uống, ngủ, nghỉ,....Vì hoàn cảnh của  cháu đặc biệt ở trong lớp cô luôn lên tận gia đình giúp đỡ từ cái quần, cái áo, đồ ăn bằng chính số tiền lương ít ỏi của mình.
Nhờ sự quan tâm của cô giáo chủ nhiệm Quàng Thị Hoa, giờ đây cháu Tâm đã thích thú đến trường và hòa đồng hơn với cô và các bạn. Sự quan tâm của con người đối với con người đã làm cuộc sống tốt đẹp hơn. Đó là sự thành công rất lớn đối với cô giáo Quàng Thị Hoa.

Tổng số điểm của bài viết là: 1 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 1 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

LIÊN KẾT WEBSITE

 

 

 

 

HỖ TRỢ KỸ THUẬT
THỐNG KÊ
  • Đang truy cập2
  • Hôm nay34
  • Tháng hiện tại1,342
  • Tổng lượt truy cập195,407
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Chế độ giao diện đang hiển thị: Tự độngMáy Tính